Anh không mong mùa đông trở lại
Khi thu về gieo lá chập chùng
Gió dõi hờn không bóng tình nhân
Và bước đi không cùng chung lối
Anh không muốn vào vùng bóng tối
Trong lạnh lùng buốt giá mùa đông
Người ra đi còn nhớ anh không
Tim vẫn đứng bên lề cuộc sống
Đời phiêu lãng gối tay kề giấc
Từng đêm về thao thức chờ mong
Ngày qua ngày chim khóc ven sông
Làm biển động, lệ tràn trên sóng
Em có nhớ đông nào ta sống
Từng tháng ngày môi ấm trao nhau
Giờ xa xôi lòng vẫn nao nao
Thu nức nở thay lời hấp hối
Lá vàng rơi như lời trăn trối
Đón đông về tình mãi nơi đâu
Tuyết vẫn rơi nhuộm đến bạc đầu
Lòng khắc khoải tình sầu chưa dứt
Đông đến chi cho lòng ray rứt
Để thu tàn trên bến đợi mong
Nếu đông sang người không trở lại
Anh nguyện cầu đừng có mùa đông...